Nghe tí nhạc trước khi cảm nhận nào:
Cô con gái than phiền với ba về cuộc sống của mình và mọi việc thật khó khăn đối với cô. Cô không biết xoay xở thế nào và cô muốn từ bỏ. Cô đã quá mệt mỏi vì đấu tranh và vật lộn. Cứ như là chuyện này vừa giải quyết xong chuyện kia đã xuất hiện.
Ba cô, một bếp trường, dẫn
cô vào bếp, đổ nước vào ba cái nồi rồi bật lửa cao. Chẳng bao lâu ba cái nồi
nước bắt đầu sôi. Trong một nồi ông bỏ cà rốt vào, nồi khác thì ông bỏ trứng,
và cái nồi cuối cùng ông cho vào những hạt cà phê. Ông đễ chúng trong nước và
đun sôi, không nói một lời nào.
Cô gái chíp chíp miệng và
bồn chồn tự hỏi không biết ba mình đang làm gì đây. Cô thì đang gặp chuyện, còn
ông thì đang thực hiện món pha chế kỳ lạ này. Độ nửa tiếng ông đi tới bếp lò và
hạ lửa xuống. Ông lấy mấy củ cà rốt ra và bỏ vào chén. Và rồi ông múc cà phê ra
bỏ vào chén.
Quay sang cô con gái, ông hỏi: “Con yêu, con thấy gì ?”
Nhanh nhảu cô gái đáp: “Cà
rốt, trứng và cà phê.”
Ông đưa cô con gái lại gần hơn và nói cô ngửi nếm cà rốt. Cô gái nếm và thấy chúng rất mềm. Rồi ông lại bảo cô con gái lấy một cái trứng và đập ra. Sau khi bóc vỏ, cô gái quan sát cái được trứng được luộc chính. Cuối cung, ông bảo cô nhấp 1 ngụm cà phê. Mặt cô nhăn lại vì độ đậm của cà phê.
Với vẻ khiêm nhường, cô
hỏi: “Vậy là sao hả ba?”
Ông giải thích: “Mỗi thứ đó đều chịu những nghịch cảnh, nước sôi 100 độ. Nhưng mỗi thứ lại phản ứng một các khác nhau.”
“Cà rốt thường nồng, cứng
và chắc. Nhưng sau khi được đun sôi với nước, nó mềm và dịu mùi.”
“Trứng thì trông rất dễ vỡ.
Một lớp vỏ mỏng manh bảo vệ cái nhân lỏng ở bên trong. Nhưng sau khi được đun
sôi, phần bên trong trở nên cứng lại.”
“Nhưng hạt cà phê thì thật
độc đáo. Sau khi được đun sôi, nó trở nên đậm đà hơn và ngon hơn.” “Cái nào là
con đấy.” Ông hỏi cô con gái.
Khi nghịch cảnh gõ cửa con, con đáp lại như thế nào ?
Con là cà rốt, trứng hay hạt cà phê ?
Con có phải là củ cà rốt,
trông cứng rắn, nhưng chỉ với một nổi đau nhỏ nhất, nghịch cảnh, lại tàn nhanh
và bỗng chốc trở nên yếu đuối không còn chút sức mạnh ?
Con có phải là cái trứng,
với trái tim dễ lay chuyển ? Một tinh thần dễ lung lay. Nhung sau một sự tan
vỡ, một đổ bể, con trở nên cứng rắn và kiên quyết. Cái vỏ của con trông vẫn y
nguyên, nhưng cuối cùng con đã từng trải hơn và cứng cáp với một tinh thần và
con tim kiên cường.
Hay con muốn như hạt cà phê
? Hạt sẽ không đạt được hương vị thơm ngon đỉnh cao cho đến khi được đun ở 212
độ. Khi nước trở nên nóng nhất, hạt cà phê sẽ nếm ngon hơn thôi.
Vậy chúng ta sẽ ra sao khi đi ngược lại với những gì ta hoạch định? Chúng ta sẽ như là cà rốt, trứng hay hạt cà phê ?
Chúng ta có thể bước vào
đời như hạt cà phê. Chúng ta tạo ra những đột phá từ những khó khăn ta gặp
phải. Chúng ta học được những điều mới, kiến thức mới, kỹ năng mơi và khả năng
mới. Chúng ta lớn lên từ kinh nghiệm và chính chúng ta làm cho thế giới chung
quanh tốt đẹp hơn.
Để thành công, chúng ta
phải cố gắng…Nếu một lần không được thì lần sau càng phải cố. Chúng ta phải tin
vào những gì mình làm và không được đầu hàng. Chúng ta phải luôn kiên nhẫn và
tiến về trước. Thách thức và khó khăn cho chúng ta cơ hội để trở nên cứng cáp
hơn, mạnh mẽ hơn và tốt đẹp hơn.
:(
Trả lờiXóa